Thursday, January 14, 2010

Em Không Là Kẻ Bạc Tình

Tuyết Băng - TP



Em không là kẻ bạc tình
Vì câu "duyên-nợ" nên mình xa nhau
Ngỡ như một giấc chiêm bao
Mới vừa chợp mắt ... tình đầu đã xa...


Anh vì trả hiếu Mẹ, Cha
Nên bao hẹn ước cũng là hư không
Em chờ đợi mấy mùa Đông
Dại khờ mơ tưởng tình nồng còn đây


Chính anh là kẻ đổi thay
Em mang tiếng xấu không may.... bạc tình
Trên Trời, dưới Đất ... chứng minh
Cho ai là kẻ hy sinh thật lòng


Anh yêu em lắm phải không?
Vẫn còn lưu luyến tình nồng hôm xưa?
Hành hạ em đủ hay chưa
Làm sao đây nhỉ? Cho vừa lòng anh?


Xa em ... anh cũng chẳng đành
Bỏ vợ ... ắt hẳn sẽ thành "con hư"
Cuộc tình ta cứ ví như ...
Hai cộng thêm một bây chừ thành không!?


Rồi em cũng sẽ lấy chồng
Sẽ khoát áo hồng cất bước ... sang sông
Anh ơi hiểu thấu hay không?
Em chấp nhận kẻ bạc lòng ... là em ...


Xin anh đừng nói gì thêm
Để em trăn trở từng đêm ... một mình
Ấp ôm mãi một mối tình
Nâng niu mãi một bóng hình trong tim


Thôi thì ta cứ lặng im
Sống cho ngày tháng êm đềm trôi qua
Quên đi dĩ vãng đôi ta
Vợ chồng không được thì là ... người dưng!?


Anh ơi hãy nhớ vui mừng
Uống rượu tưng bừng, chúc phúc cho em
Em không mơ ước gì thêm
Hạnh phúc anh đó ... là niềm vui chung...


July 23, 2008

Em Không Là Kẻ Đến Sau

Tuyết Băng - TP


Em không là kẻ đến sau
Cớ sao phải chịu đớn đau một mình?
Yêu anh... em đã hy sinh
Chấp nhận cho một mối tình tay ba ...

Yêu anh ... chẳng thể lìa xa
Dù cho em biết đây là trái ngang ...
Muốn quên ... nhưng đã muộn màng
Ngậm cay, nuốt đắng ... lỡ làng duyên nhau ...

Yêu em, anh cũng khổ đau
Lấy vợ là kẻ đến sau lạnh lùng
Vợ thì một dạ thủy chung
Làm cho ba đứa phải cùng khổ đau ...

Riêng em ... biết phải xa nhau
Quên hết kỷ niệm hôm nào bên anh
Xem như một giấc mộng lành
Yêu trong vội vã ... lại nhanh chia lìa ...

Em không giàu như ai kia
Không tiền, không của ... để chia người tình
Nên không được ý gia đình...
Làm người đến trước ... nhưng mình xa nhau!?


July 20, 2008

Nếu Biết Mai Này

Tuyết Băng - TP




Nếu biết mai này ta xa nhau
Thì yêu thắm thiết ... càng thêm đau
Làm người dưng nhé? Ô-kê chứ?
Để khỏi đêm về tim xuyến xao...

Nếu biết mai này ta xa nhau
Tình em có lẽ ... anh quên mau
Bên người yêu mới vui hạnh phúc
Quên hết ân tình em đã trao...

Nếu biết mai này ta xa nhau
Đừng quen... đừng biết ... thì không đau
Mà sao tim vẫn thương... vẫn nhớ
Khi biết hai mình đã xa nhau!?


July 20, 2008

Nếu Biết Đôi Mình

Tuyết Băng - TP



Nếu biết đôi mình sẽ hai nơi
Thì đừng lưu luyến nữa người ơi
Đừng thương đừng nhớ ... đừng vương vấn
Lá đã xa cành ... lá sẽ rơi ...

Nếu biết đôi mình sẽ hai nơi
Ngày xưa kỷ niệm cũng chia đôi
Càng yêu càng nhớ ... càng đau đớn
Lưu luyến làm gì thêm anh ơi ...


Dec. 3, 2007

Cám Ơn Anh

Tuyết Băng - TP



Cám ơn anh đã cho em hiểu
Rằng thế gian đời đổi trắng thay đen
Rằng anh đây không phải chỉ yêu em
Một cái bóng trên dòng đời tấp nập!?

Ghét Anh

Tuyết Băng - TP



Ghét anh ... ghét cả nụ cười
Ghét anh ... ghét cả dáng người anh đi
Ghét anh ... ghét cả tứ chi
Ghét anh nên thấy cái gì {cũng} hỏng ưa...


Ghét anh ... giận cả trời mưa
Buồn lúc trời nắng, buổi trưa ... ghét hoài ...
Ghét anh ... ghét luôn những ai
Mà anh thường cứ đêm dài "chat" vui ...


Ghét chi ghét lạ một người
Giận hờn vô cớ ... lệ rơi đêm dài
Chập chờn nhớ bóng hình ai
Chắc thương ... mà giả vờ hoài ... ghét anh!!!


Oct. 23, 07.

Đừng Anh Dù Một Chút

Tuyết Băng - TP



Đừng anh ... dù một chút
Ngọt ngào qua đầu môi
Thì thầm không đúng lúc
Càng buồn thêm mà thôi.

Đừng anh ... dù một chút
Nhìn vào đôi mắt nâu
Để thấy niềm cảm xúc
Một lần tim lại đau.

Đừng anh ... dù một chút
Đừng hôn lên môi em
Một chút ... rồi một chút
Sợ rằng ... ta yêu thêm.

Đừng anh ... dù một chút
Gợi lại kỷ niệm xưa
Dù hôm nay vẫn thế
Chồng, con ... em vẫn ... chưa!


6/5/07

Muộn Màng



Tuyết Băng - TP




Tôi ở phương này, người ở đâu?
Mỏi mòn trông đợi những đêm thâu
Muộn màng không nhỉ, đời đôi ngã
Chỉ biết ngậm cười trong đớn đau!?

Vu Vơ Tình Đầu


Tuyết Băng - TP



Em ngồi thơ thẩn mơ màng
Phải chăng hạnh phúc thiên đàng là đây?
Có anh bên cạnh đêm ngày
Cho em thổn thức ngất ngây tình nồng

Bây giờ trời lạnh vào Đông
Tủi thân quạnh quẽ, má hồng đơn côi
Phải chăng tình đã hết rồi?
Anh đi để lại riêng tôi nỗi sầu!

Người ơi còn lại chi đâu
Ngoài bao kỷ niệm tình đầu như thơ
Vẫn mong, vẫn nhớ, vẫn chờ
Dầu cho ta vẫn bến bờ tương tư!

Làm sao biết thật hay hư
Khi lòng vẫn ngỡ ... hình như yêu rồi!
Cầu mong tình chẳng đổi ngôi
Giấc mơ đẹp mãi tuổi đời hai mươi!

Hằng đêm em khẽ mỉm cười
Cám ơn Trời đã ban người ... con yêu!

Chữ Ngờ


Tuyết Băng - TP




Em ngồi mòn mỏi mong chờ
Thẩn thờ tự hỏi anh giờ nơi đâu?
Cho em với nổi u sầu
Ấp e, lo sợ tình đầu phôi phai!

Hôm nay rồi đến ngày mai
Em anh vẫn cứ đêm dài trắng đêm
Lệ trào mắt đãm ... môi mềm
Trách sao yêu? Để trái tim dại khờ!

Em về dệt mộng thành mơ
Khi yêu ai biết chữ NGỜ nhỉ anh?
Phải chăng giấc mộng không thành
Cho tình ta bỗng từ xanh úa vàng?

Thủy chung là giấc mơ hoang
Ngỡ rằng hạnh phúc bên chàng em yêu
Để rồi hy vọng bao nhiêu
Vỡ tan sau một buổi chiều vào Đông!

Phải chăng tình có là không?
Tình không là có, cho lòng ngẩn ngơ
Bao giờ cho đến bao giờ
Lãng quên được mối tình hờ trăm năm

Anh giờ đang ở xa xăm
Nào hay em vẫn âm thầm ngóng trông
Trời sanh ra kiếp má hồng
Yêu chi để khổ cho lòng xót xa!

Phải chăng có phải chăng là
Mình yêu nhưng bị người ta phụ tình?
Nhưng lòng chẳng ngại hy sinh
Người yêu hạnh phúc cho mình vui lây!

Trời cao sao nỡ đọa đày
Khổ cho trọn kiếp một ngày vào yêu!

Lặng Lẽ

Tuyết Băng - TP




Lặng lẽ riêng ta một góc trời
Vui gì khi hai đứa hai nơi
Từng đêm lặng lẽ bên gói chiếc
Chợt nghĩ đến người, mắt lệ rơi!

Lặng lẽ chiều nay bước một mình
Với bao kỷ niệm vẫn hằn in
Trách mình yêu vội ... người phụ bạc
Đường vắng gặp nhau chẳng dám nhìn.

Lặng lẽ nhớ anh ngày đêm
Cô đơn chiếc bóng càng thêm nhớ người
Nuốt cay nuốt đắng, ngậm cười
Chấp nhận lặng lẽ suốt đời đợi mong!

Lời Nguyện Cầu III


Tuyết Băng - TP




Trời ơi Nó khổ quá đi
Hãy cho Nó biết chuyện gì xảy ra??
Bấm phôn Nó gọi đến nhà
Vẫn reng... không bắt ... hay là hỏng ai??

Mỏi mòn thức mấy đêm dài
Nỗi lo, nỗi sợ ... u hoài thêm tăng
Ủi an, hứa với lòng rằng
Chắc anh bận rộn... phải chăng??.... Thở dài!

Hôm nay rồi đến ngày mai
Sao tin anh vẫn cứ hoài bặt tăm??
Cắn môi chịu đựng .... lặng câm
Miệng cười... Nó vẫn âm thầm khổ đau!

Hằng đêm Nó vẫn nguyện cầu
Tình ơi xin giữ một màu thủy chung!?

Vỡ Mộng


Tuyết Băng - TP





Sáng qua em thật là buồn
Bên đường lẻ bóng lệ tuôn chẳng ngừng
Ta nào đâu phải người dưng
Sao gặp anh cũng chẳng ngừng hỏi thăm?

Dẫu không là bạn trăm năm
Cũng xin anh chớ nhẫn tâm không nhìn
Vẫn còn nghĩa ... nếu không tình
Trong em còn mãi niềm tin hôm nào

Anh nào hiểu được lòng đau
Em còn nhớ mãi lời trao ban đầu
Trời ơi sự thật ngờ đâu
Làm cho giấc mộng muôn màu vỡ đôi

Biết rằng anh có vợ rồi
Phủ phàng quá nhỉ làm tôi ngỡ ngàng
Cho lòng tôi phải hoang mang
Thì ra sự thật thế gian hai lời!?