Thursday, January 14, 2010

Chữ Ngờ


Tuyết Băng - TP




Em ngồi mòn mỏi mong chờ
Thẩn thờ tự hỏi anh giờ nơi đâu?
Cho em với nổi u sầu
Ấp e, lo sợ tình đầu phôi phai!

Hôm nay rồi đến ngày mai
Em anh vẫn cứ đêm dài trắng đêm
Lệ trào mắt đãm ... môi mềm
Trách sao yêu? Để trái tim dại khờ!

Em về dệt mộng thành mơ
Khi yêu ai biết chữ NGỜ nhỉ anh?
Phải chăng giấc mộng không thành
Cho tình ta bỗng từ xanh úa vàng?

Thủy chung là giấc mơ hoang
Ngỡ rằng hạnh phúc bên chàng em yêu
Để rồi hy vọng bao nhiêu
Vỡ tan sau một buổi chiều vào Đông!

Phải chăng tình có là không?
Tình không là có, cho lòng ngẩn ngơ
Bao giờ cho đến bao giờ
Lãng quên được mối tình hờ trăm năm

Anh giờ đang ở xa xăm
Nào hay em vẫn âm thầm ngóng trông
Trời sanh ra kiếp má hồng
Yêu chi để khổ cho lòng xót xa!

Phải chăng có phải chăng là
Mình yêu nhưng bị người ta phụ tình?
Nhưng lòng chẳng ngại hy sinh
Người yêu hạnh phúc cho mình vui lây!

Trời cao sao nỡ đọa đày
Khổ cho trọn kiếp một ngày vào yêu!

No comments:

Post a Comment